Theo
chỗ nhà cháu được biết thì trong đời thường, chú Ba là một người cha tuyệt vời. Chú thương yêu ba em vô cùng, phải nói là hiếm có
người cha nào thương con như vậy, đến nỗi dù lương
tháng chỉ mười mấy triệu, chú cũng cùng dì ráng hết
sức để chăm lo các em, đưa các em ra nước ngoài ăn học
cho bằng bạn bằng bè. Thiên hạ có đứa xấu mồm bảo
chú tham nhũng; nhà cháu thì chỉ thấy chú thương con mới
làm thế: sẵn sàng hy sinh cả danh dự, chấp nhận tiếng
xấu "gia đình trị" để lo lắng cho sự nghiệp
của con.
Ai
từng có cơ hội làm việc cùng chú cũng đều dành những
lời lẽ tốt đẹp nhất để nói về chú: đẹp trai,
thông minh, năng động, phải nói là tài năng. Chú có thể
đọc diễn văn một mạch 45 phút không cần cầm giấy.
Chú có thể nói chính xác diện tích quần đảo Hoàng Sa,
Trường Sa, phần đảo nào đang do quân đội nước nào
nắm giữ. Chú còn là người quyết đoán, dám nghĩ, dám
làm: Một tay chú xoay xở nuôi nấng, bảo lãnh cả
VinaShin, phát triển rồi cơ cấu lại các tập đoàn kinh
tế.
Nhưng mà anh em người ta quý chú nhất ở cái nghĩa, cái tình của chú. Chú Ba cháu là người rất trọng ân nghĩa. Ai đã làm gì cho chú thì chú nhớ suốt đời, và không chỉ nhớ suông, chú còn đền đáp người ta xứng đáng, quyết không bao giờ để ai bị thiệt, nhất là khi người ta lại vì chú mà bị thiệt thì chú không thể nào chấp nhận. Nên dù ở địa phương hay ở trung ương, ở Kiên Giang hay Hải Phòng, Hà Nội hay TP.HCM, chú đều được người người thương mến, quý trọng. Bạn học, đồng đội cũ quý chú đã đành, mà các đồng chí của chú bây giờ cũng “mê anh Ba” lắm. Họ bảo ở chú vừa có “dũng”, vừa có “trí”, lại vừa có chữ “nhân” - mấy năm làm lãnh đạo, chú chưa từng kỷ luật ai.
Nhưng mà anh em người ta quý chú nhất ở cái nghĩa, cái tình của chú. Chú Ba cháu là người rất trọng ân nghĩa. Ai đã làm gì cho chú thì chú nhớ suốt đời, và không chỉ nhớ suông, chú còn đền đáp người ta xứng đáng, quyết không bao giờ để ai bị thiệt, nhất là khi người ta lại vì chú mà bị thiệt thì chú không thể nào chấp nhận. Nên dù ở địa phương hay ở trung ương, ở Kiên Giang hay Hải Phòng, Hà Nội hay TP.HCM, chú đều được người người thương mến, quý trọng. Bạn học, đồng đội cũ quý chú đã đành, mà các đồng chí của chú bây giờ cũng “mê anh Ba” lắm. Họ bảo ở chú vừa có “dũng”, vừa có “trí”, lại vừa có chữ “nhân” - mấy năm làm lãnh đạo, chú chưa từng kỷ luật ai.
Mai
sau này, nhỡ có lúc nào chẳng may chú bị sa cơ lỡ vận,
thằng khốn nào chỉ điểm đẩy chú ra tòa, chắc là ai
cũng thương chú. Lúc ấy thể nào báo chí cũng viết về
nụ cười của chú, về cái bắt tay ấm áp của chú, về
chiếc cravat đỏ tuyệt đẹp của chú. Một con người
hào hiệp, chí nghĩa, chí tình là thế... Có khi nhà cháu
lưu vài bài báo lại làm mẫu, sau này chỉ việc chỉnh
sửa vài từ, thay tên nhân vật là đăng được. Kiểu
như là “Vẫn còn là anh Ba”, “18 năm sau, còn ai nhớ
đến anh Ba”, hoặc chơi hẳn thế này cho máu:
“Chẳng
biết ba trăm năm lẻ nữa, thiên hạ ai người khóc chú Ba?”.
-------
Bài liên quan: