Hễ mình nói lực lượng công an Việt Nam bạo dạn xó bếp, ăn hại, chỉ phá là giỏi, thì các anh chị em bên an ninh lại bức xúc.
Nhưng mà sự thật nó là như thế.
Nhưng mà sự thật nó là như thế.
Sự cố ở các sân bay quốc tế Việt Nam chiều nay (29/7) chẳng phải là lần đầu tiên hacker Trung Quốc tấn công Việt Nam. Ngay trong đợt cao điểm căng thẳng giữa hai nước, hồi tàu Bình Minh II của Petro Vietnam bị tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp, tháng 6/2011, chiến tranh mạng đã diễn ra giữa hacker hai bên, mà chủ yếu là Tàu đánh Việt: Hàng trăm website của Việt Nam bị hacker Trung Quốc xâm nhập, đánh phá, kể cả trang web của Trung tâm biên phiên dịch thuộc Bộ Ngoại giao Việt Nam.
Từ bấy đến nay, và cả trước đấy, không biết tin tặc Trung Quốc đã tấn công Việt Nam bao nhiêu lần và gây bao nhiêu thiệt hại, tổn thất rồi.
Nói đâu xa: Là một tập đoàn lớn, chịu trách nhiệm về một trong những ngành kinh tế mũi nhọn của đất nước là dầu khí, nhưng Petro Vietnam gần như luôn phải vận hành với tâm lý toàn bộ chiến lược, kế hoạch thăm dò khai thác, sản xuất kinh doanh của tập đoàn có thể rơi vào tay Trung Quốc bất cứ lúc nào.
Nhưng hễ ta hỏi các chiến sĩ trong lực lượng an ninh tinh nhuệ và anh hùng của Việt Nam – những người vẫn canh nhà ta, lôi cổ ta về đồn bất kỳ lúc nào, thẩm vấn ta với nụ cười bí hiểm kiểu “chúng tôi biết hết rồi”, đọc trộm email, chat và nghe trộm điện thoại của ta hàng giờ – là sao các anh các chị không lo đối phó với Trung Quốc đi, để tình báo Hoa Nam, tin tặc Trung Quốc hoạt động trên đất Việt Nam, trên mạng Việt Nam như chỗ không người thế này…
Thì câu trả lời bao giờ cũng sẽ là: “Chúng tôi ở đơn vị này nên không rõ. Có đơn vị khác lo việc ấy rồi”, hoặc “Lực lượng ta mỏng, điều kiện còn nhiều khó khăn”.
Mình biết mà. Cứ làm cái gì liên quan đến chống Trung Quốc (ví dụ: chống buôn lậu, chống nạn lao động nhập cư trái phép gây rối ở Việt Nam, chống tình báo Hoa Nam, chống tin tặc và các loại tặc khác v.v.) là an ninh Việt Nam “lực lượng mỏng”, “điều kiện cơ sở vật chất-kỹ thuật còn yếu kém”, “có bộ phận khác lo rồi” ngay.
Các anh chị ấy thực sự là chỉ giỏi đánh phá, quấy rối phản động thôi. (Thật ra mà nói thì đánh đám phản động ở Việt Nam dễ hơn, giải ngân cũng dễ hơn nhiều so với đương đầu, chống lại các đồng nghiệp và thầy học bên nước bạn).
Ấy gọi là bạo dạn xó bếp đấy.