Tuesday, 19 July 2016

Thông điệp bán nước

Đây là quang cảnh ở hai con phố trung tâm của Hà Nội, nhìn ra Bờ Hồ, sáng chủ nhật 17/7/2016.


Ảnh: Trịnh Minh Hiển

Bạn. Nếu bạn là một người hoàn toàn chưa biết gì về tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông và quan hệ Việt-Trung (có thể là người Việt ở trong nước, người Việt xa xứ, hoặc một công dân nước ngoài), bạn sẽ nghĩ gì về thông điệp của Việt Nam đến thế giới, nếu:

- Trung Quốc bị Philippines, một nước Đông Nam Á, kiện ra Tòa án Quốc tế vì một loạt hành vi vi phạm luật quốc tế: ngang nhiên đòi chiếm 85-90% Biển Đông với một “đường lưỡi bò” không tọa độ, cho tàu thuyền vào đánh cá ở vùng biển của nước khác, đe dọa tàu bè nước khác, phá hoại môi trường biển, khai thác vô tội vạ cả những sinh vật quý hiếm, sắp tuyệt chủng. Trung Quốc bị Tòa xử thua, đường lưỡi bò bị tuyên vô giá trị.

- Một số người dân Việt Nam muốn đến Đại sứ quán Philippines để chúc mừng: An ninh Việt Nam đe dọa, ngăn cản, không cho tiếp cận.

- Một số người dân Việt Nam muốn đến Bờ Hồ – khu vực công cộng – để bày tỏ quan điểm ủng hộ phán quyết của Tòa án Quốc tế, kêu gọi sử dụng luật pháp quốc tế để giải quyết tranh chấp: Công an phối hợp với những kẻ đeo băng đỏ (không biết là lực lượng nào và có chức năng gì) bắt sạch, hốt sạch, tống lên xe buýt đưa về các đồn khác nhau, trong khi họ thậm chí còn chưa kịp tụ tập.

- Các tờ báo đại diện cho công an tung ra những bài lăng mạ người biểu tình, kêu gọi dân chúng cảnh giác với những người đang có “âm mưu” ra Bờ Hồ để bày tỏ chính kiến ủng hộ Tòa án Quốc tế và luật pháp quốc tế.

- Quỹ Nghiên cứu Biển Đông – một tổ chức XHDS “không giấy phép”, thành lập năm 2008, tập hợp những chuyên gia, học giả trong nước và hải ngoại quyết tâm đấu tranh vì “công lý và hòa bình trên Biển Đông” – liên tục bị theo dõi, sách nhiễu, bị đối xử như một “ổ phản động, chống phá nhà nước”. Một trong các thành viên đầu tiên của nó, LS. Lê Công Định, ngồi tù 5 năm. Một thành viên khác của Quỹ, là người đang viết những dòng này, thì có thời kỳ gần như tuần nào, tháng nào cũng phải lên đồn để trả lời các câu hỏi của CA về nó.

- No-U, câu lạc bộ bóng đá “nói không với đường lưỡi bò”, liên tục bị đàn áp về thể chất, nhục mạ về tinh thần, suốt gần 5 năm kể từ khi thành lập (30/10/2011). Họ bị an ninh và dư luận viên căm ghét, coi như kẻ thù, bởi sân bóng No-U 5 năm qua đã trở thành điểm tập kết cho những người cùng chủ trương “xóa đường lưỡi bò, bảo vệ Tổ quốc”.

- Hai ngày trước khi Tòa ra phán quyết cuối cùng, vào tối 10/7/2016, một trong các thành viên tích cực nhất của No-U, anh Lã Việt Dũng, bị “côn đồ” đánh chảy máu đầu. “Tội” của anh có thể là trước đó, anh đã hô to “Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam” khi cùng một số thành viên No-U ngồi uống bia sau trận bóng chiều chủ nhật hàng tuần.

- Và chỉ hai ngày sau khi Tòa ra phán quyết cuối cùng, vào ngày 14/7/2016, Thủ tướng Chính phủ Việt Nam họp với người đồng nhiệm Trung Quốc để đề nghị “thời gian tới, Chính phủ hai nước cùng tăng cường chỉ đạo các cấp, các ngành triển khai hiệu quả nhận thức chung cấp cao và kết quả đạt được trong Phiên họp lần thứ 9 Ủy ban chỉ đạo hợp tác song phương Việt Nam - Trung Quốc; duy trì giao lưu, tiếp xúc cấp cao thường xuyên nhằm tăng cường hiểu biết và tin cậy chính trị, cùng nhau thúc đẩy các lĩnh vực hợp tác thực chất phát triển cân bằng, lành mạnh”.

BẠN NÓI ĐI, BẠN SẼ NGHĨ GÌ?